[Danmei] Hủy tâm chú – Chương 10 – Hạ (Hoàn)





Hủy tâm chú – Chương 10 Hạ


Tác giả: Tùy Phong Phi

Thể loại: Huyền huyễn, nhất thụ nhất công, lãnh đạm công vs đỏng đảnh si tình thụ, ngược luyến tàn tâm

Editor: Băng Tiêu

Beta – reader: Kumiko


La Khởi vẫn để một tay ở đằng sau, nét mặt bình tĩnh, bên môi mang theo chút ý cười, ánh mắt ôn nhu như nước. Trái lại, Tô Vô Âm mặt trắng không còn chút máu, mặc dù miệng đọc chú ngữ ngày càng nhanh, nhưng rõ ràng không thể đỡ nổi thế công của La Khởi.

 

Nàng cũng biết diêm vương linh lực cao cường, chỉ có điều, không ngờ lại mạnh đến mức này, ngay cả nàng là công chúa yêu giới cũng không chịu nổi.

 

Làm sao bây giờ? Lúc này tìm người khác hỗ trợ, chỉ sợ sẽ mất hết thể diện.

 

Tô Vô Âm hơi không tập trung, lực đạo trên tay liền yếu đi vài phần. La Khởi liền thừa dịp tấn công, tay trái vẫn giấu sau lưng nhanh chóng vung ra, đánh vỡ tuyến phòng ngự của Tô Vô Âm, sau đó như quỷ mị bước tới, túm lấy yết hầu của nàng.

 

“Diêm vương đại nhân thật bản lãnh.” Sắc mặt tái nhợt, trên trán Tô Vô Âm chảy đầy mồ hôi lạnh, nhưng vẫn nở nụ cười yếu ớt đầy xinh đẹp.

 

“Công chúa quá khen.” La Khởi nghiêng đầu cười khanh khách, bộ dạng nhã nhặn hữu lễ, ngón tay trắng nõn thon dài chậm rãi hóa thành lợi khí giết người.

 

“Bây giờ nếu ngươi giết ta, chắc chắn sẽ khơi mào ngọn lửa chiến tranh giữa hai giới, thậm chí ngay cả địa phủ cũng bị dính dáng vào.”

 

Nghe vậy, La Khởi cười dài một tiếng, con ngươi đen láy sâu thẳm kéo theo vài phần dữ tợn: “Công chúa tưởng rằng, ta sẽ quan tâm đến điều đó?”

 

Tô Vô Âm ngẩn người, nhìn thật sâu vào mắt y, một lúc sau, mới há mồm thở dốc, ho khan nói: “Ngươi đúng là tên điên.”

 

Trừ người y thích ra, cái gì y cũng không để trong lòng, nhìn thấy người không vừa mắt là giết, hoàn toàn không để ý đến nguyên nhân hậu quả.

 

… Quả thực còn ngang ngạnh hơn cả nàng.

 

Người như thế không nên trêu vào, tốt nhất nên tránh ra thì hơn, mặc dù nàng thích sắc đẹp, nhưng cũng không vì thể mà hy sinh tính mạng.

 

Nghĩ vậy, Tô Vô Âm lại ôn nhu nói: “Ta chỉ nói giỡn thôi mà, diêm vương đại nhân cần gì tức giận thế? Nếu tam điện hạ là người trong lòng ngươi, ta đương nhiên không dám đánh loạn chủ ý rồi. Ngày mai ta sẽ tới thiên giới thối hôn ngay.”

 

Nếu như yêu giới đánh nhau với thiên giới, căn bản cũng không được gì. Lúc đầu cũng chỉ do nàng nhất thời kích động, thuận miệng nói muốn khai chiến thôi, kỳ thật cũng không muốn đánh. Hôm nay tiện thể thuận nước giong thuyền, cũng không tính có hại.

 

Mặc dù La Khởi không biết nàng suy nghĩ gì, nhưng sau khi nghe câu kia, quả nhiên chậm rãi buông tay ra, thản nhiên cười nói: “Đa tạ công chúa thành toàn.”

 

“Muốn đối phó ngươi, bổn công chúa có thừa thủ đoạn. Bất quá ta thương hương tiếc ngọc, không nỡ làm khó mỹ nhân, nên đành cho ngươi một con đường thoát vậy.” Mặc dù biết thua, nhưng cũng không muốn mất mặt, Tô Vô Âm đành ho khan vài tiếng, miệng cười quyến rũ: “Ta bán cho ngươi một ân tình như vậy, tốt xấu gì cũng cho ta âu yếm chút chứ?”

 

Nàng đã hoàn toàn quên sự nguy hiểm vừa rồi, mà tươi cười đi tới.

 

La Khởi khẽ nhếch miệng, tự tiếu phi tiếu liếc mắt một cái, tay phải giương lên, đột nhiên một tia sét đánh xuống.

 

Tô Vô Âm hét lên một tiếng, lùi lại vài bước, chật vật vạn phần.

 

Còn La Khởi thì không thèm liếc nàng một cái, xoay người rời đi.

 

Vậy mà Tô Vô Âm vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn hô theo: “Diêm vương đại nhân tính tình như vậy, tam điện hạ thật xui xẻo. Ai nha, ta đáng cứu hắn khỏi biển lửa mới phải.”

 

La Khởi không dừng lại, chỉ híp một mắt, đầu ngón tay bắn ra một tia sét nữa thẳng vào Tô Vô Âm.

 

Phía sau bỗng truyền tới tiếng la cuống quít.

 

La Khởi làm như không nghe thấy, chỉ lo chạy về thiên giới. Trời đã sáng, người kia… chắc cũng sắp tỉnh dậy.

 

Lúc trở về căn phòng ngủ nho nhỏ, Lãnh Vũ vẫn nằm trên giường ngủ say, cách một hồi lâu, mới vuốt vuốt hai tròng mắt tỉnh dậy. Hắn mơ mơ màng màng, theo thói quen mà vươn tay ôm lấy người bên cạnh. Đến khi phát hiện không có ai, mới mở mắt ra, nhìn thấy La Khởi ăn mặc chỉnh tề đứng bên giường.

 

“Ơ?” Lãnh Vũ vươn tay sờ mái tóc dài của La Khởi, phát hiện mái tóc đen thấm đẫm sương sớm, bật giác ngạc nhiên hỏi: “Mới sáng sớm, ngươi đã chạy đi đâu thế?”

 

La Khởi cười không nói, chỉ vung tay lên, biến ra mấy món điểm tâm thơm ngon, nói: “Ăn sáng đi.”

 

“Sáng sớm ngươi đã chạy ra ngoài là vì cái này sao?” Lãnh Vũ càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.

 

La Khởi không mở miệng giải thích, chỉ chậm rãi ngồi vào bên giường, nắm lấy tay Lãnh Vũ chơi đùa, ôn nhu nói: “Ngươi rất gầy, nên ăn nhiều một chút mới tốt.”

 

Lãnh Vũ nao nao, lập tức đỏ mặt, cúi đầu ngồi ăn. Sau khi ăn xong, còn cố ý kéo tay áo của La Khởi để lau tay, nói: “Ta giúp ngươi chải tóc.”

 

Gần đây Lãnh Vũ cực thích mái tóc dài của La Khởi, mỗi ngày đều phải chơi đùa nó hồi lâu, có khi tết thành một bó, có lúc lại bện thành bím tóc, có khi lại…

 

La Khởi cho tới bây giờ cũng không nói một lời, để mặc Lãnh Vũ thích làm gì thì làm. Hôm nay cũng ngoan ngoãn tựa vào ngực hắn, nửa nhắm mắt, nhẹ nhàng “ừ” một tiếng.

 

Nhưng Lãnh Vũ lại cảm giác có chút không thích hợp, vội hỏi: “Ngươi sao thế?”

 

“Không, chỉ có chút mệt thôi.” Lúc nãy giằng co với công chúa yêu giới đã làm y hao hết linh lực, giờ phút này đâu phải chỉ đơn giản là mệt mỏi, căn bản đã vô lực rồi.

 

“Hừ, ai bảo ngươi sáng sớm đã chạy ra ngoài chơi.” Lãnh Vũ khẽ hừ hai tiếng, cảm thấy bộ dáng lười nhác của La Khởi lúc này trông vô cùng đẹp mắt, không nhịn được liền cúi đầu hôn lên môi y.

 

La Khởi chớp mắt, rõ ràng đã rất mệt, nhưng vẫn không tự kìm hãm được mà đáp lại hắn.

 

Đúng lúc đang nhiệt liệt triền miên, đột nhiên cửa phòng bị một người đâm sầm vào.

 

Lãnh Vũ không thèm ngẩng đầu lên, chỉ lưu luyến rời khỏi đôi môi của La Khởi, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nhược Vô, ngươi lại quên gõ cửa!”

 

Nhược Vô cười khan hai tiếng, tiến thoái lưỡng nan, đành lắp bắp trả lời: “Điện, điện hạ…”

 

“Lại xảy ra chuyện gì?”

 

“Công chúa yêu giới đột nhiên thối hôn, hôm nay đã phái sứ giả tới thiên giới nghị hòa.”

 

“Hả?” Lãnh Vũ kinh hãi, ngẩng đầu nói: “Nhanh như vậy đã lật lọng rồi sao? Cô ả này định làm cái trò gì thế? Lúc thì đòi phát động chiến tranh, lúc lại thối hôn, cô ả định vui đùa ta sao?”

 

Lòng bàn tay Nhược Vô ứa mồ hôi lạnh, nhìn diêm vương đại nhân đang nằm trong lòng Lãnh Vũ cười đến xuân phong ấm áp, thật sự không biết trả lời thế nào mới tốt.

 

Bởi vì diêm vương đại nhân cả đêm chạy tới yêu giới đánh với công chúa một trận, lại còn uy hiếp người ta không thể không thối hôn, nếu không sẽ giết người phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm.

 

Oa oa, những lời này… bảo hắn phải nói ra thế nào đây?

 

May mà La Khởi đã cười tủm tỉm thay hắn giải vây: “Công chúa yêu giới có mới nới cũ, chắc lại coi trọng mỹ nam tử nào rồi, cho nên không cần ngươi nữa.”

 

“Hả? Có lý.” Lãnh Vũ bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, vỗ tay nói: “Nhị ca ta còn tuấn tú hơn ta, nói không chừng công chúa yêu giới đã mê nhị ca ta rồi.”

 

Nhược Vô ở bên nghe thấy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trong lòng thầm nghĩ, bản lãnh nói dối của diêm vương đại nhân thật lợi hại. Nghĩ vậy, hắn lơ đãng liếc mắt, nhưng lại phát hiện La Khởi đang nhìn thẳng vào hắn, bên môi còn nở nụ cười, chỉ có điều, đôi mắt lại sâu không thấy đáy, khiến người ta nổi cả da gà.

 

Nhược Vô rùng mình, đột nhiên sau lưng nổi lên hàn ý, không đợi Lãnh Vũ mở miệng đuổi đi, đã chủ động chạy mất.

 

Lãnh Vũ cũng không chú ý tới hắn, chỉ lo thảo luận cùng La Khởi về việc nhị ca và công chúa yêu giới, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, nói: “May mà cô ả không quấn lấy ta.”

 

“Đúng vậy.” La Khởi gật đầu, vẫn lười biếng tựa vào lòng Lãnh Vũ: “Công chúa yêu giới hào phóng như vậy, không bằng chúng ta tặng nàng một lễ vật đi.”

 

“Hả? Tặng gì bây giờ?”

 

La Khởi chớp mắt, khẽ cười, bộ dạng vừa ôn nhu vừa ngọt ngào, khiến Lãnh Vũ tim đập thình thịch, một lúc sau mới chậm rãi nói: “Ta thấy Nhược Vô tướng mạo không tệ, hay đưa hắn đến yêu giới, công chúa chắc hẳn sẽ rất thích.”

 

Lãnh Vũ kinh hãi, vội nói: “Nhược Vô bình thường mặc dù hơi liều lĩnh một chút, nhưng cũng không phạm vào sai gì lớn, sao lại tặng hắn cho cô ả?”

 

La Khởi vẫn cười, cố ý tiếp cận, cắn nhẹ vào Lãnh Vũ một cái, cúi đầu nói: “Ta không thích…”

 

“Không thích cái gì?” Nhược Vô chỉ hơi một chút là xông vào phòng thôi mà, ấy, điểm này quả thật phải sửa.

 

“Không thích hắn cả ngày đi theo ngươi.”

 

“Hả?” Lãnh Vũ ngẩn người, ngay sau đó liền bừng tỉnh, mặt cũng đỏ lên bừng bừng, kinh ngạc vạn phần nhìn La Khởi: “Ngươi, ngươi đang ghen?”

 

Thanh âm có chút phát run, thậm chí còn có chút cà lăm.

 

“Thế nào?” La Khởi nhíu mày, vô tội tươi cười: “Ta không thể ăn dấm chua sao?”

 

Lãnh Vũ lại ngây ngốc một chút, mặt càng đỏ thêm, kinh ngạc nói không ra lời.

 

Cái tên diêm vương lạnh nhạt vô tình, lúc nào cũng không nóng không lạnh mà cũng biết ghen sao? Thật không thể tưởng tượng được.

 

Mặc dù bọn họ đã lưỡng tình tương duyệt.

 

Mặc dù mỗi ngày bọn họ đều rất ngọt ngào.

 

Nhưng Lãnh Vũ vẫn có cảm giác… không chân thật.

 

Nâng tay sờ lên ngực, cảm thấy trái tim như sắp ngừng đập. Một lúc lâu sau, Lãnh Vũ mới khôi phục tinh thần, ý định sẽ xác nhận lại một lần.

 

Vậy mà lúc cúi đầu nhìn, đã thấy La Khởi tựa vào lòng hắn ngủ thiếp đi.

 

Lãnh Vũ bất giác cười ra tiếng.

 

Từ trước vẫn cảm thấy người này xa không với tới được, hôm nay mới phát hiện, y cũng chỉ là một người bình thường. Cho nên, dù có ghen cũng không có gì kỳ quái.

 

Nghĩ vậy lại không nhịn được hôn lên má La Khởi vài cái, rồi lần mò nắm lấy tay y.

 

Mười ngón giao quấn…

 

 

 

La Khởi ngủ thẳng đến đêm mới tỉnh lại, sau đó hai người nắm tay nhau ra ngoài ăn cơm, rồi thảo luận tiếp vấn đề đi hay ở của Nhược Vô.

 

“Nhược Vô đi theo ta nhiều năm như vậy, vẫn trung thành và tận tâm, cho dù không có công lao cũng có khổ lao, tuyệt đối không thể đưa hắn tới yêu giới.”

 

“Được thôi.” La Khởi gần đây chuyện gì cũng nghe theo Lãnh Vũ, lúc này đương nhiên cũng không ngoại lệ: “Không đi thì không đi.”

 

Hôm nay Lãnh Vũ cũng thông minh hơn, vững vàng nhìn La Khởi mỉm cười, vô cùng hoài nghi hỏi: “Ngươi sẽ không ngoài miệng đáp ứng, sau lưng lại vụng trộm động tay động chân đó chứ?”

 

“Điện hạ lo lắng quá rồi.” La Khởi cười cười, vẻ mặt ôn nhu động lòng người.

 

Nhưng Lãnh Vũ lại không kìm được mà rùng mình một cái.

 

Căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, La Khởi càng cười ôn hòa vô hại, lại càng có thể ra tay hại người.

 

Cho nên, khẳng định có vấn đề.

 

Trải qua một phen tự vấn bản thân, Lãnh Vũ cảm thấy việc này liên quan đến tương lai của Nhược Vô, tuyệt đối không thể ngồi yên không quan tâm được, vì vậy liền lớn tiếng tuyên bố: “Quyết định rồi, ngày mai chúng ta đi yêu giới một chuyến.”

 

“Hả?” La Khởi kinh ngạc hỏi lại: “Chúng ta đi yêu giới làm gì?”

 

“Đến gặp công chúa yêu giới cám ơn một tiếng, thuận tiện nói cho nàng biết, ta tuyệt không tặng Nhược Vô cho nàng làm nam sủng.” Khụ khụ, kỳ thật cái sau mới là trọng điểm.

 

“Vậy hả…” La Khởi cúi đầu nhìn tay mình, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Chỉ sợ công chúa không muốn gặp ta thôi.”

 

“Ngươi nói cái gì?”

 

“Không, ta là nói, đi yêu giới dạo chơi cũng không tệ.” Ngữ khí êm ái, thái độ La Khởi đầy tự nhiên.

 

Đương nhiên Lãnh Vũ không sinh nghi chút nào, sau khi quyết định chủ ý, liền cảm thấy buồn ngủ. Sáng sớm hôm sau, hai người dắt tay nhau đi tới yêu giới.

 

 

 

 

 

Yêu giới sương mù dày đặc, chướng khí rất nặng.

 

Nhưng hai người bọn họ cứ như đang ở nhân giới, tay nắm tay chậm rãi đi dạo khắp nơi. Kết quả chưa thấy công chúa yêu giới, đã nhìn thấy mặt hồ Huyễn Kính.

 

Lãnh Vũ nhãn lực rất tốt, liếc mắt một cái đã nhận ra, liền kêu lên: “Huyễn Kính!”

 

“Ừ.”

 

“Ngươi còn nhớ chú ngữ không?”

 

“Hả?”

 

Lãnh Vũ đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Ta muốn thử lại.”

 

“À!” La Khởi sáng tỏ tâm tư hắn: “Điện hạ muốn nhìn thử… xem mặt hồ có chiếu ra bóng của ngươi đúng không?”

 

Lãnh Vũ không nói lời nào, chỉ buông tay y ra, chạy nhanh tới bên hồ.

 

La Khởi liền cười cười, bước nhanh đuổi theo, vươn tay ôm lấy eo Lãnh Vũ, chậm rãi đọc chú ngữ dài dằng dặc.

 

Lát sau, ánh sáng lóe lên trên mặt nước, rung động một lúc, rồi hiện ra khuôn mặt tuấn mỹ…. Hả, sao lại chỉ có hình bóng của La Khởi???

 

Kỳ quái!

 

La Khởi nhíu mày, đọc lại một lần nữa, nhưng mặt nước vẫn thế.

 

Mắt thấy sắc mặt người yêu ngày càng khó coi, La Khởi liền nắm lấy tay hắn, rốt cục cũng rõ chuyện gì xảy ra.

 

Tô! Vô! Âm!

 

Y cắn răng, trong lòng phun ra ba chữ, khóe miệng có chút co rút.

 

Đáng ghét, lại bị cô ả chơi một vố!

 

Mặc dù trong lòng rất tức giận, bất quá việc cấp bách bây giờ là phải trấn an người nào đó, vì vậy La Khởi liền nở nụ cười ôn hòa, dịu dàng nói: “Điện hạ…”

 

Vừa mới nói hai chữ, Lãnh Vũ đã giẫm mạnh y một cái, thuận tiện giãy ra khỏi y, xoay người bỏ đi.

 

“Điện hạ.”

 

“Ồn ào quá, ta phải về địa phủ… à không, quay về thiên giới!”

 

“Mặc dù Huyễn Kính có thể chiếu ra hình ảnh người trong lòng, nhưng chưa chắc lần nào cũng chuẩn xác.” Nhất là khi bị công chúa yêu giới động tay động chân vào.

 

“Hừ.” Lãnh Vũ không ngừng lại, hung hăng trừng y: “Ai biết trong lòng ngươi nghĩ gì.”

 

“Ta thích ngươi.” La Khởi không chút do dự, bật thốt đáp.

 

Lãnh Vũ vẫn như cũ không để ý tới y.

 

Còn La Khởi thì đuổi theo Lãnh Vũ, nắm chặt lấy tay hắn, hỏi: “Điện hạ nghĩ ta thế nào?”

 

Lãnh Vũ vô luận thế nào cũng không vứt được tay hắn ra, liền trừng mắt, thở hổn hển nói: “Vô cùng chán ghét!”

 

“Vậy có nghĩa là vô cùng thích rồi.” La Khởi cười khanh khách, thần sắc ôn nhu như nước: “Ta thật vạn phần vinh hạnh.”

 

“…”

 



~TOÀN VĂN HOÀN~





26 responses to “[Danmei] Hủy tâm chú – Chương 10 – Hạ (Hoàn)

  1. tem nèo, hị hị hị =))

  2. ơ, hoàn đấy à :-I các nàng thứ lỗi cho ta hỏi thẳng… chứ… sao tự dưng chưa đâu vào đâu đã hoàn… ơ sao cứ hẫng hẫng sao đó, ta không truy vẫn tác giả được đành hỏi các nàng vậy, ơ ơ ơ =.=

  3. Happy new year nha mọi người. Thank.

  4. Chúc mừng năm mới các nàng 😀

    Em Vũ vẫn không khôn lên được 😀

  5. Tiêuuuuuuuuuuu, nàng ơi, nàng bù lại cho cái màng xôi thịt bằng một truyện khác nhiều xôi thịt đi nàng 😀

  6. Ơ. Hoàn r. K có màn H như đã hằng mong chờ. =,=
    Dù sao t cũg rất thỏa mãn vs cái kết này, vẹn toàn cả, khẳng định sẽ hạnh phúc và bền chặt mãi về sau.
    Hí hí. Năm mới đọc chương này hả hê nha~

  7. thanks nàng nhiều lắm … cái này có phiên ngoại không nàng …

  8. *Tung hoa*
    Thế là 1 bộ nữa đã hoàn rồi, thank các nàng nhiều lắm a!

  9. T___T coi xong mà ngớ cả người ra ;___;

  10. truyện hay quá :”> tks nàng đã edit nha :”>

  11. Oi,thanks nang,t khoc het ca nc mat,nhug caj ket tren ca toet voj!:)

  12. cái kết……

  13. truyện hay thật, đoạn 2 người tan biến e khóc tutu cả. chỉ có điều nhiều đoạn e thấy k rõ lắm, e nghĩ đôi chỗ cần có chỗ ngắt xa xa chút để biết là đã chuyển sang địa điểm khác, thời gian khác.
    còn 1 vấn đề nữa e cũng chưa rõ lắm, k bít có phải đọc k kĩ k =.= đấy là DIÊM VƯƠNG CA CA LẠI LÀ THỤ SAO????? lần đầu là thụ, e vẫn hi vọng đó chỉ là lần đầu thôi, nhưng phần sau e lại chẳng thấy đề cập chi tiết. lúc lật người Vũ xuống ở lần đầu là ảnh Khởi có là công k vậy? cả trong nhà Luyện nữa, nghe 2 người nói chuyện thì e tưởng Khởi là công, mà sao Khởi lại quần áo xộc xệch vậy
    AHAHAHAH, e mún diêm vương ca ca là công cơ oaoaoaoa

    • Diêm vương ca ca của em là Công chứ thụ hùi nào, chỉ có duy nhất 1 lần làm thụ, thì ai dè anh hoàng tử của chúng ta 1′ đã thất thủ =)) nên tạm coi như ko tính

  14. cuối cùng vẫn không có thịt**ủ ê, chán nản**huuuuuuuuuuuuuu xử hội đồng add đi, thế mà
    kêu là có thịt**xông vào, cào cấu, bụp, cạch cạch, xèo xèo, cho ra đĩa*** xong, cũng thơm ghê a, muaaahaaaaa

  15. thế ai công ai thụ đây, sao xem cái đoạn H mờ mờ ảo ảo kia thì thấy vũ công, cơ mà sao vẫn cứ là là thế nào ấy nhỉ

  16. kiểu này rất dễ ức chế ah nha T^T

  17. Đọc lâu rồi giờ mới com =))) Công là La Khởi, thụ là Lãnh Vũ, cảm ơn nàng, bộ ngc tâm này ta rất thích ^^

  18. ……..Wao O_O” tên lãnh công kia giờ thành mặt dày công a :v sao tên công nào cũng thế vậy trời ==” mà thôi nhờ thế mới có ngược coi *cười gian*

    Cảm ơn chủ nhà đã làm bộ này, thật hay ^^

  19. Hoảng loạn vấn đề công thụ thật @@ Lần đầu tiên Anh Diêm vốn là công lại bị đè @@ nói sao đi nữa thì không phải những lần sao là phản công hay sao =))))
    Mà thôi cũng hoàn rồi ^^ Tks chủ nhà đã edit nha.
    Các nàng dịch hay lém Hí hí

Bình luận về bài viết này